[u]gly

silent night

luôn có sự trả giá trong cuộc đời ...

để có thể đi ... té ko biết bao nhiêu lần
để có thể chạy xe... cũng đụng ko biết bao nhiêu lần
để cố như mọi người... cũng trả giá bằng sự tự ti rằng đôi khi mình ko thể
để cố làm vừa lòng mọi người... chợt nhận ra là chả ai vừa lòng
để có 1 khoảng thời gian có được hạnh phúc là sự mệt mỏi, nỗi đau về sau
...chỉ là tiếc sao mà nó ngắn thế
cái lòng tin giờ đây ... nản lắm rồi...
có lẽ nên bắt đầu thêm một thời gian dài nữa để học cách tin...
giờ thì chỉ muốn say mặc dầu cái dạ dày éo đỡ đc...

cái tháng của sự mệt mỏi cứ bám lấy hắn...
cái tháng nháo nhào...

cái cảm giác khó tả của con người...
cái cho... cái nhận...
cái sự đời...
cái cảm giác yêu... 
đối với hắn giờ phút này cái sự một mình hay có hay không một nửa còn lại ko khác biệt cho lắm...
cố níu giữ chút lòng tin 
để giữ bản thân ko phải là một kẻ bỏ cuộc giữa đường
buồn thì vẫn thế... đều đặn và định kì...
và vẫn thế tháng 10 trôi đi...
tháng của những ngày mưa...
mọi năm hắn vẫn thích mưa... đặc biệt ở cái xứ nóng này...
giờ thì khác... mưa không còn thấy yên bình nữa...
chỉ như đổ xăng vào lửa...
mọi chuyện đang tệ đi ...