[u]gly

silent night


Cũg chẳng phải MU gà quá...đương kim vô dịch mà lỵ ...tại là tại BC hay quá... thật là... chẳng bít nói sao...đá quá chuẩn... 
nhìn sự bất lực của MU... ôi hai chữ vô đối nghe sao mà hài quá...hahaa...
lâu rồi mới thấy các cầu thủ MU của chúng ta nổ lực cướp bóng ...trong vô vọng :))
lâu rồi mới thấy vandersar chới với nhìn bóng bay vào lưới ...bất lực...:))
có vẻ như cái sự múa chân của C7 bị cúm trước messi chăng ...haha... thừa thải vô tác dụg trước toure ...;))
thế mới nói đừng đấu đôi công với BC... haha...
đá hay quá ...trâu quá...kèm ghê quá haha...
teamwork cao quá herherr :X:x 
trong khi MU thì làm được gì ... phản công đơn điệu... đột phá chăng ...but who can do?...
vài đường tạt cánh đơn giản...that's all...:))...
sự tỏa sáng đúng lúc của eto'o...
đẳng cấp của messi...
con trâu puyol và toure...
bravo messi barvo puyol barvo eto'o... bravo BC :X:x:x
chỉ có thể nói trận này BC đá quá hay...:X


Cà phê và tách
sưu tầm

Một nhóm bạn học nay thành đạt rủ nhau về thăm thầy cũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống.

Nghe vậy, người thầy vào bếp lấy cà phê mời học trò cũ của mình. Ông đem ra rất nhiều những chiếc tách khác loại: chiếc bằng sứ, chiếc bằng nhựa, chiếc thủy tinh, chiếc thì bằng pha lê, một vài chiếc trông rất đơn sơ, vài chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo. Người thầy bảo những “người thành đạt” tự chọn tách và rót cà phê cho mình.



Sau khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, người thầy đáng kính mới bắt đầu từ tốn:

- Nếu các em chú ý thì sẽ nhận ra điều này: ai cũng chọn những chiếc tách đắt tiền, chẳng ai thèm màng đến những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ các em sẽ cảm thấy điều này thật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất, nhưng điều ấy lại chính là nguồn cơn của mọi vấn đề rắc rối trong cuộc sống của các em.

- Các em à, những chiếc tách kia đâu có làm ảnh hưởng đến chất lượng của cà phê. Tất cả những gì các em cần là cà phê chứ không phải là tách. Thế mà thường thì các em chỉ chăm chăm lo kiếm những chiếc tách tốt nhất, rồi sau đó còn liếc mắt qua người bên cạnh để xem tách của họ có đẹp hơn tách của mình không.

Hãy suy ngẫm điều này nhé: cuộc sống chính là cà phê, còn công việc, tiền bạc và địa vị xã hội chính là những chiếc tách. Và những “chiếc tách” này không hề xác định hay ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống chúng ta. Đôi khi do cứ mãi để ý vào những “chiếc tách hư danh” mà chúng ta bỏ lỡ việc hưởng thụ cuộc sống.

Món quà mà Thượng đế ban tặng cho con người là cà phê chứ không phải tách. Vậy thì cứ thoải mái nhâm nhi cà phê của mình và tận hưởng cuộc sống tươi đẹp


...đag ngồi chơi nghe tiếng thằg bạn gọi cả phòng : "tắm mưa ! tắm mưa nào các pé" ... nhớ lúc xưa nhớ bro 2... một chút phân vân... rồi cũg lao ngoài lan can ra cởi trần...lâu lắm rồi ...cũg không nhớ là kể từ lúc nào ... cái cảm giác đó... thoải mái ... thức tỉnh ... lạnh (tất nhiên rồi :)))... kí ức thật là lạ...hiện hữu rõ... ôi nhớ bmt ... nhớ tuổi thơ...hihi
...hậu quả đag cảm + tắm mưa...bịnh thuyên giảm đôi chút hahaha...


sau vụ trộm : 
văn đi học... 
còn 2 chú kia ngồi nhà làm 2 bài hay vãi...:))
đag buồn còn cười nữa là...=))
PS: MÌNH KHÔNG NÓI CÂU :" TÔI ƠI ĐỪNG COI HEO NỮA" nhưng tôn trọng tác giả nên giữ nguyên bài ...^^

bài 1 của "an loser"
đề mục :"kinh hoàng"
"Phải, đó là 2 từ chính xác nhất để diễn tả cảm xúc của các thành viên trong nhà lúc này. 
Tên trộm chọn thời điểm không thể chính xác hơn để thực hiện hành vi tội ác: vào 1 đêm không mưa gió, Khoa không có nhà, Rin không tất bật công tác, Văn không chúi mũi koi phim kon heo, Lam không hì hục cứu thế giới, An không quần quật chatsex hắn đã lẻn vào nhà gieo dắt đau thương tang tóc cho 4 nạn nhân tội nghiệp vốn chỉ là những sinh viên nghèo quanh năm sống dựa vào alcohol và mì tôm!
Tài sản mất cắp:
An: 1 cái bóp
Văn: N95
Rin:X460
Phân tích hành vi cướp bóc, vơ vét của hắn ta thấy thật quá tàn ác, máu lạnh và "animal instinct":
- Cuỗm đi 1 cái N95-mao chủ tịch dấu kĩ dưới gối, 1 cái X460 Samsung gì gì đó ôm chặt bên mình nhưng lại bỏ quên thằng K790i nằm loã thể giữa nhà cùng em Ipod 8Gb trên kệ tủ.
-Trả lại cái bóp giá gần 500k nhưng lại lấy sạch giấy tờ tuỳ thân, vài tấm ảnh cũ, 3 viên efferalgan, 2 bịch thuốc dạ dày, 2 tờ vé số cũ mèm và 1 cái băng cá nhân.
........................

Văn: hoảng sợ, hoang mang bèn tự trấn an bản thân bằng việc lên để cái bớ nát mới " tôi ơi, đừng buồn nữa", rồi "buồn ơi, đừng đến nữa" thay vì "tôi ơi, đừng koi phim heo nữa" như mọi khi.

Rin: vẻ mặt gã không dấu được suy nghĩ "dù sao cũng có đứa chịu thiệt như mình" nhưng cũng có tí cắn rứt "tại sao thằng Khoa đi vắng? nó không mất gì cả, không thể như vậy được!"

Lam: sung sướng vì mình không mất gì từ vụ án kể trên nên tự nhủ "it's not right, but it's ok"

An: "sao không phải là thằng Lam? tại sao?". Cũng dễ hiểu và cảm thông, gã đã mất gần hết, trừ cái-mà-ai-cũng-biết-là-cái-gì. Nói thật đó, thật mà, tin người ta đi mà T_T, cười cái gì?

Vụ việc đã qa đi, nhưng để lại đây không khí tang tóc, đau thương và nghi ngờ, đố kị!

Đố kị thì đề nghị bạn đọc xem xét lại tình tiết vụ án sẽ rõ

F*ck u bitch!!!"


bài 2 do "rin women" viết
đề mục "KKK!!! F*cked Burglar!"
"
Đó là một kế hoạch hoàn hảo trong một cơ hội mà nữa năm chỉ có một lần. Hắn đột nhập thành công vào căn gác cửa mở toang hoang và bắt đầu cuộc càn quét, vơ vét ghê tỡm nhức, có thể trong suốt quãng đời hành nghề của hắn!! Bull sh*t!
...
Trong căn gác đó, nơi mà chỉ mới hôm qua thôi, còn tràn ngập những niềm vui thơ ngây và tiếng cười đùa hồn nhiên của con trẻ, nơi mà, chỉ mới hôm qua thôi, tất cả thành viên còn sống với nhau trong sự yêu thương đùm bọc, san sẻ cả khó khăn lẫn hạnh phúc, bằng một tình bạn thân thiết nhức và trong sáng nhức có thể có trên cõi đời ô trọc này, nơi mà quanh năm chỉ có 1 mùa hè cho việc nghỉ ngơi vui chơi, nơi mà mỗi giọt nước đều có mùi cồn công nghiệp.... thì giờ đây, chỉ còn lại sự đau buồn, tuyệt vọng, mất mác, lòng ghen ghét đố kị, sự bất tín và nghi ngờ lẫn nhau... tất cả chỉ còn lại một căn gác đìu hiu bẩn thỉu cùng với mùa đông giá rét đến từ những con người, đã từng, coi nhau nhu anh em... Ngay lúc này, thậm chí cả lũ gián bò ngổn ngan trên sàn và tường cũng nồng nặc mùi ôi thiu của mì tôm...
...
Một đêm kinh hoàng!
Tuy nhiên...
Đây là cái xã hội fuck j`, mà lại có 1 thằng đi lấy cả 3 gói thuốc đau bụng, 2 viên Para, mấy tờ vé số chưa dò, hình bạn gái cũ và cả giấy lộn trong 1 cái ví không có xu nào, sau đó thì quăng trả lại cái ví trị giá 500k???
Đây là cái xã hội fuck gì, mà lại có 1 thằng đi lấy 1 cái "N95 Của Mao chủ tịch" và 1 cái X460 của Samsung được giấu kĩ dưới gối, mà không thèm thậm chí ngó tới kon K790i nằm phơi hàng giữa nhà và 1 cái Ipod 8G để gọn trên bàn???

...
Chú Văn, trong lúc quá đâu buồn, phẫn uất và lose control vì "Mất dt chapter 5", đã viết ngay "Tôi viết cho tôi chapter 6" và để blast "Buồn ơi, đừng đến nữa!" thay cho "Tôi ơi, đừng coi heo nữa!!!"
...
Ku Ki(An), trong khoảnh khắc cùng cực của sự tuyệt vọng và đau thương vì những mất mát khó lòng hồi phục, chỉ biết ngồi nghe System of a down với vẻ mặt thẫn thờ. Tội nghiệp, dường như hắn chưa tin, hay chưa chịu tin, hay không thể tin, vào hiện thực éo le và hoàn cảnh nghiệt ngã... Hắn mất trắng, kể cả cái mà ai cũng biết là cái gì đó.
...
Ku Rin(rin), với nỗi thống khổ vì tất cả hi vọng, mục đích và lí do để sống đã ra đi cùng vật chất trong đêm đó, chỉ biết ngồi nhìn hai thằng kia để tự cảm thấy an ủi : "Dù sao thì cũng có thằng mất như mình"!
...
Chú Lam - The Chosen one - kẻ duy nhất không hiểu bằng cách nào và vì sao, đã toàn vẹn được thể xác và tư trang, sau cái đêm ác mộng ấy, dường như không thể tiếp tục sống với sự ngờ vực và dị nghị trong căn nhà này nữa, đang tính đến chuyện ra đi!
...
Một kết cục hết sức bi thảm, còn hơn cả Hamlet
...
Fucked bitch!!!


God Damn!!! 


BullShit!!!
"

lần này mất vẫn cười... 
vẫn thế sao trời... 
chắc gọi là thiên ý...
hahaha...
không lẽ khóc ...
cẩn tắc vô áy náy ...
mk thằg chó nào nói câu đó...
đéo tiếc mới lạ... 
hahaha...
ôi cuộc đời...
ôi con người...
lần trước mất ví tìm lại đc giáy tờ...ít xui
lần này phục hồi đc cái sim...ít xui chăng
her her...
nản quá...
no mobile in my life...
sống sao đây...
gọi về nhà nói sao đây...
đâu chỉ một lần...
chán...
mới có 2 năm... mất 5 cái...vô đối...à đã được 2 năm đâu nhỉ...
haha...
ps: dag dien chui vai cau vay thoi.

tối buồn 4 thằg ngồi sát phạt nhau đến mãi 2a.m... ôi mỏi chân...ác...hix hix... 
đói... uống tí nước ... chán ngồi chơi...kô bít chơi gì...ngồi viết nhảm...
gì thế nhỉ... chắc có cơn gió nào qua đây ...chắc là mát lắm đây... 
buồn không ...có lí do gì để buồn nhỉ...có là gì đâu...
thế vui sao... tuyệt nhiên không rồi...
ngồi trong đêm mát mẻ...
hơi cảm thấy sự bình an...
ngồi nghe vài bài... ôi sao giờ lại thích bài green day nhỉ... đúng nghe nhạc theo tâm trạng...:))... còn nhớ năm 12 có thằg bạn đưa cho ablum này nghe cũg bình thường thôi...
giờ nghe lại thấy khác... nhạc thay đổi ư... lời thay đổi ư... 
chắc tại người nghe thay đổi...
cảm giác khi nghe thật tuyệt...



"Boulevard Of Broken Dreams"

I walk a lonely road
The only one that I have ever known
Don't know where it goes
But it's home to me and I walk alone

I walk this empty street
On the Boulevard of Broken Dreams
Where the city sleeps
and I'm the only one and I walk alone

I walk alone
I walk alone

I walk alone
I walk a...

My shadow's the only one that walks beside me
My shallow heart's the only thing that's beating
Sometimes I wish someone out there will find me
'Til then I walk alone

Ah-ah, Ah-ah, Ah-ah, Aaah-ah,
Ah-ah, Ah-ah, Ah-ah

I'm walking down the line
That divides me somewhere in my mind
On the border line
Of the edge and where I walk alone

Read between the lines
What's fucked up and everything's alright
Check my vital signs
To know I'm still alive and I walk alone

I walk alone
I walk alone

I walk alone
I walk a...

My shadow's the only one that walks beside me
My shallow heart's the only thing that's beating
Sometimes I wish someone out there will find me
'Til then I walk alone

Ah-ah, Ah-ah, Ah-ah, Aaah-ah
Ah-ah, Ah-ah

I walk alone
I walk a...

I walk this empty street
On the Boulevard of Broken Dreams
Where the city sleeps
And I'm the only one and I walk a...

My shadow's the only one that walks beside me
My shallow heart's the only thing that's beating
Sometimes I wish someone out there will find me
'Til then I walk alone...

Tìm lại dc cái ví...
tự dưng nhớ ra bài này... 
hồi cấp 3 nghe cũg vui ...hơ hơ...
GMC & MTV là 2 nhóm thích nhất nước mih :)) ... 
tiếc là chẳng dc lâu...



Có lúc chuyện nhỏ tưởng như là khó
Có những lúc thấy lo nhưng mọi chuyện lại chẳng nhằm nhò
Có những lắm lúc ngặt nghèo tưởng như xong rồi đó 
Nhưng nghĩ lại rồi chuyện chẳng đáng mà lo ( chỉ là chuyện nhỏ ) À há
Như cái áo hôm qua thơm phức à há 
đến hôm nay lại tự nhiên dính mực à há 
giận quá giận đi giặt thiệt là cực à há 
nhưng dẫu sao chuyện nhỏ cũng nên đừng có bực 
Nào hãy vui lên nào bạn nhé , 
khó khăn chỉ là lẽ thường , 
hãy vui lên nào bạn nhé , 
khó khăn chỉ là chuyện vui đùa.

Có lúc chuyện nhỏ tưởng như là khó, (vậy hả)
Có những lúc thấy lo nhưng mọi chuyện lại chẳng nhằm nhò
Có những lắm lúc ngặt nghèo tưởng như xong rồi đó 
Nhưng nghĩ lại rồi chuyện chẳng đáng mà lo 

Cuối tuần này cả nhóm hẹn party(chuyện nhỏ ) 
kéo nhau đi găp mưa lỡ suốt đường đi , 
thôi thì ướt nhưng nhìn coi cũng mướt , 
cứ vui đi ướt chút cũng chẳng hại gì .
Có lúc chuyện nhỏ tưởng như là khó, (nhỏ thiệt đó)
Có những lúc thấy lo nhưng mọi chuyện lại chẳng nhằm nhò
Có những lắm lúc ngặt nghèo tưởng như xong rồi đó 
Nhưng nghĩ lại mọi chuyện chẳng đáng mà lo. 
Có lúc đạp xe chở cô bạn mới wen xuống phố , 
xe đang băng rồi tự nhiên hết số , 
tay nắm tay đưa nàng đi dạo phố , 
vậy mà hay đời thấy vui hơn nhiều ! YEAH
Nào hãy vui lên nào bạn nhé , 
khó khăn chỉ là lẽ thường , 
hãy vui lên nào ban nhé , 
khó khăn chỉ là chuyện vui đùa


thích nhất câu:"i did it my way " :X :x :x



This ain't a song for the broken-hearted
A silent prayer for the faith-departed
I ain't gonna be just a face in the crowd
You're gonna hear my voice
When I shout it out loud

Chorus:
It's my life
It's now or never
I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just wanna live while I'm alive
It's my life

This is for the ones who stood their ground
For Tommy and Gina who never backed down
Tomorrow's getting harder make no mistake
Luck ain't even lucky
Got to make your own breaks

Chorus:
It's my life
And it's now or never
I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just want to live while I'm alive
'Cause it's my life

Better stand tall when they're calling you out
Don't bend, don't break, baby, don't back down

Chorus:
It's my life
And it's now or never
'Cause I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just want to live while I'm alive

Chorus:
It's my life
And it's now or never
'Cause I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just want to live while I'm alive
'Cause it's my life!

:X hay lắm ... càng nghe càng hay...
Now And Then 

Artist: Blackmore Night

The past time so familiar 
But that's why you couldn't stay 
Too many ghosts, too many haunted dreams 
Beside you were built to find your own way... 

But after all these years, I thought we'd still hold on 
But when I reach for you and search your eyes 
I see you've already gone... 

That's OK 
I'll be fine 
I've got myself, I'll heal in time 
But when you leave just remember what we had... 
There's more to life than just you 
I may cry but I'll make it through 
And I know that the sun will shine again 
Though I may think of you now and then... 

Can't do a thing with ashes 
But throw them to the wind... 
Though this heart may be in pieces now 
You know I'll build it up again and 
I'll come back stronger than I ever did before 
Just don't turn around when you walk out that door... 

That's OK 
I'll be fine 
I've got myself, I'll heal in time 
But when you leave just remember what we had... 
There's more to life than just you 
I may cry but I'll make it through 
And I know that the sun will shine again 
Though I may think of you now and then... 

That's OK 
I'll be fine 
I've got myself, I'll heal in time 
And even though our stories at the end 
I still may think of you now and then...


một ngày buồn chán như bao ngày khác...
ngồi nghĩ vu vơ...học...
đã bao giờ mình học thật sự chưa nhỉ...
câu trả lời là chưa...
học nước rút ...
học theo mùa ...
chắc gọi thế đúng hơn...
qua rồi cái thời học cho ba cho mẹ...
giờ phải học cho mình...
mà mình muốn gì còn chẳng biết nữa là... chán...
gần được 2 năm rồi...
cứ thế mãi thì kô ổn...
chắc phải thử...
dù gì thì cái duy nhất có lúc này là thời gian
...

...đôi khi tôi tự hỏi tại sao tôi lại như vậy. 
có một vỏ bọc xung quanh tôi ngăn cách tôi với mọi thứ. 
tự nhận xét là mình khá hòa đồng, khá thân thiện.nhưng ít khi tôi nói về bản thân mìh .tôi thích lắng nghe nhiều hơn là nói.
nếu không tin tự hỏi xem các bạn biết gì về tôi ^^...
không biết có phải tôi sống nội tâm không nữa... hay tôi tự kỉ chăng... ^^
đã như thế từ rất lâu...từ hồi cấp 2 đã thế tôi luôn cười...giờ nghĩ lại có thể nụ cười đó chỉ để khiến người khác vui... ít nhất đôi khi tôi cũng cảm thấy vui...
lên cấp 3 tôi thay đổi rất nhiều,... và kể từ khi nhìn thấy "tà áo dài bay trong gió" tôi đã không còn đánh các nữ nữa (mấy đứa bạn thân còn shock nữa là:-)) )... nhưng tôi cũng không còn nói chuyện với con gái như xưa... kể từ đó tôi chỉ chơi với con trai, không phải bị "nhát gái" đâu nha!chỉ là... chẳng bít tại sao nữa.
chắc tại do cái tính ham chơi mà hậu quả là ... "mất gốc" và cái gì đến sẽ phải đến...năm 12 tôi cần một sự thay đổi...tôi chuyển lớp qua thằng bạn thân từ cấp 2...ôi giờ nghĩ lại :"sáng suốt" chơi còn hơn thế nữa =))...(nhưng phải công nhận là có học một ít keke)...
cũg là thời gian đó tôi gặp "..." một cô gái thật đặc biệt, ít nhất là đối với tôi...
"..." dễ thương lại học giỏi... và tôi còn nhớ có 1 lần đùa hơi quá lố với một bạn nữ trog lớp "..." đã mắng tôi ...kể từ đó tôi có cảm giác thích cô gái đó... nghe như là đùa ^^...giống như một bài hát đã viết :
"...maybe you're the life of me,
when you talk to me it strikes me..."
thế nhưng tôi đã làm gì... im lặng ... và giờ đây thì ân hận...
mãi đến cuối năm 12... lần đầu tiên tôi nói 3 từ "i like u" với một người con gái...
by the way maybe wrong ... nhưng là thật lòng ...
giá mà có thể quay ngược thời gian...
có rất nhiều thứ đã xảy ra... có nhiều thay đổi trong tôi...khi tôi bước vào giảng đường đại học...
nhưng có một điều tôi có thể chắc chắn ... tình cảm tôi không đổi và đến giờ vẫn thế...vẫn mãi trong tôi hình bóng một người con gái...

lại một đêm dài... cuối cùng mặt trời cũng đã lên...
mệt mỏi... trống rỗng... 
không thể hiểu nổi bản thân mình... có lẽ cái vỏ bọc bên ngoài tôi quá lớn... 
có lẽ tôi nên thay đổi...
có lẽ "..." buồn lắm phải không...
sorry...

A little too not over you

It never crossed my mind at all
That's what I tell myself
What we had has come and gone
You're better off with someone else
It's for the best, I know it is
But I see you
Sometimes I try to hide
What I feel inside

And I turn around
You're with him now
I just can't figure it out

Tell me why
You're so hard to forget
Don't remind me
I'm not over it
Tell me why
I can't seem to face the truth
I'm just a little too not over you
(eh eh eh oh eh eh eh)
Not over you
(eh eh eh oh eh eh eh)

Memories
Supposed to fade
What's wrong with my heart?
Shake it off, let it go
Didn't think it be this hard
Should be strong
Moving on
But I see you
Sometimes I try to hide
What I feel inside

And I turn around
You're with him now
I just can't figure it out

Tell me why
You're so hard to forget
Don't remind me
I'm not over it
Tell me why
I can't seem to face the truth
I'm just a little too not over you

Maybe I regret
Everything I said
No way to take it all back, yeah
Now I'm on my own
How I let you go
I'll never understand
I'll never understand
Yeah, oooh, oooh, oooh
Oooooooh
Oh
Ooooh, oh

Tell me why
You're so hard to forget
Don't remind me
I'm not over it
Tell me why
I can't seem to face the truth
I'm just a little too not over you

Tell me why
You're so hard to forget
Don't remind me
I'm not over it
Tell me why
I can't seem to face the truth
And I really don't know what to do

I'm just a little too not over you
(eh eh eh oh eh eh eh)
Not over you
(eh eh eh oh eh eh eh)

tôi viết entry này cho những bạn của tôi ... ít ra là xem tôi là bạn ^^... 
tôi xin lỗi tất cả những ai tôi đã làm tổn thương trong quá khứ ... đừng nhìn về phía sau bạn nhé ^^
tôi xin lỗi vì đôi khi tôi sống hơi ích kỉ(người vn nên nói nhẹ đi một chút... hehe)
tôi xin lỗi vì tôi là một thằg vô tâm... (nhỏ bạn nói thế mà đúng thật...)
có quá nhiều lỗi mà tôi mắc phải...
nhưng
... tôi cũg là một con người ...im not perfect ...
một con người luôn vươn đến điều tốt đẹp...
chúc cho tất cả chúng ta điều thành công trên con đường mình đã chọn...
đôi khi tôi gặp chút rắc rối, mất đi niềm tin, không tìm ra giá trị sống,... cảm ơn các bạn đã chia sẻ với tôi... vì thế nếu có một ngày nào đó bạn... thì hãy share and to be shared! 

có thằng nào đó đã nói:"con người không thể sống nếu không có tình bạn" :D

tim lai duoc su binh yen... noi gia dinh ho hang... bong dung thay thag chau minh that de thuong... hehe (luc truoc day no hoc dau luc nao chi co moi mot y muon ... danh no'...) 
du gi thi gia dinh van la ua tien... 
ah hom nay ko di nhau voi a e a10 dc co gi thong cam hehe...
vui ... met wa...di ngu som...

mưa... lại mưa... ko bít là tôi ghét mưa hay ko nữa , ít nhất nó cũng có ích làm giảm cái nóng nơi đây ;)... chẳg gì là tuyệt đối đi theo nó luôn là nỗi buồn ghé thăm tôi, tôi kô bít tại sao ...cứ xem đó là điều tất yếu... người ta thường nhớ về kí ức khi thấy, xem , ngửi ... một thứ gì đấy... còn với tôi đó là mưa...

kak... mk ... uc che moi sag som ... may duoc lam ... nho may nhieu wa ... nghe gium co cuoc dien ma lam thai do ... dis ... 
nhin lai mih truoc khi phan xet nguoi khac... 
mk... doi lam sao ma no lai the...