[u]gly

silent night

sài gòn lại một đêm trắng... những cơn mưa như thiếu nước rì rào bên tai, ào ào rồi vụt tắt, lại tích như tích trữ và ào ào, cảm giác yên vắng mà nghe tiếng mưa an bình lắm... moody thích điều này!
chợt nhận ra con đường mỗi người đi sẽ chẳng có gì là chắc chắc, chẳng thể chạy theo một cái ranh thư tàu hỏa ... sẽ có những cột mốc những con người làm ta thay đổi... chợt nhận ra cái niềm đam mê của mình không phải là con đường ray mà mình đã đi trong 24 năm qua, muốn có một sự thay đổi... chính lúc này đây cái tôi bình tĩnh đến chính bản thân cũng ngạc nhiên...
quyết định sẽ thay đổi... một cột mốc của đời tôi... vẫn có một chút lo lắng về con đường mình đang đi... cũng may là chỉ mình mình chịu trách nhiệm vì chính mình mà thôi... áp lực có giảm đi một chút... một chút động lực và phấn khích vì quyết định mới của chính mình ...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét